[REVIEW] Oscar và Bà Áo Hồng - Eric - Emmanuel Schmitt
- Hải Thụy
- 17 thg 9, 2021
- 4 phút đọc
Gặp Oscar vào một chiều mưa tầm tã bên ô cửa sổ.
Tâm hồn em hồn nhiên, lạc quan như bao đứa trẻ 10 tuổi khác nhưng thật kì lạ, em đã sống tới 100 tuổi chỉ vỏn vẹn mười hai ngày...

Oscar không có bất kì phép thuật nào cả, cũng không có thần tiên nào đến để hóa phép cho em nhưng ít ra đó là những gì một đứa trẻ làm được trước khi chúng biết mình sắp chết. Phải, "chết" - không còn là gì xa lạ với Oscar nữa. Mọi người trong bệnh viện này có lẽ đã biết điều đó trước cậu, kể cả bà Hoa Hồng. Bà Hoa Hồng tuy đã lớn, mái tóc đã bạc và về hưu từ lâu, nhưng có xưa không phải nếu tình bạn đong đo từng khoảng cách tuổi chứ?
Oscar 10 tuổi, cậu bị bệnh ung thư máu. Bệnh viện chính là ngôi nhà thứ hai với những cô, cậu nhóc như em. Sau đợt điều trị vào hóa chất, Oscar đã mất hết tóc và người ta gọi cậu là Sọ Trứng – một biệt danh vừa vui lại vừa buồn. Oscar gặp bà Hoa Hồng khi đến nơi này. Bà Hoa Hồng như bao bà áo hồng (tình nguyện viên lớn tuổi đến để trò chuyện với bệnh nhân) – nhưng khác biệt là bà Hoa Hồng là Hoa Hồng mà không phải bà áo hồng nào khác.
Những bệnh nhân nhỏ tuổi có lẽ không được biết đến “ngày mai đen tối”. Hoặc chí ít các bác sĩ chỉ mong nụ cười của các em đủ giòn mà không phải dịu xuống vì một chuyện thuộc về nỗi buồn của những người có tuổi. Khi nhìn thấy thái độ không mấy vui cùng đôi lông mày cau lại của vị bác sĩ Dusseldorf, những người lao công quét dọn xì xào và mọi ánh nhìn đổ dồn về phía Oscar đi, cậu đã cảm nhận “cái chết” thật gần.
Nếu như để mọi thứ trôi qua nhạt nhẽo như hẳn người ta đang chờ để chết đi, thì sống còn có ý nghĩa gì nữa? Mọi người đón nhận điều đó thật khó khăn, duy chỉ có bà Hoa Hồng là bình tĩnh như chưa dự cảm được điều gì.
“Cháu hãy gửi thư cho Chúa…” – Bà Hoa Hồng nhắn nhủ.
“Ông ấy là ai chứ? Ông ấy cũng không có thật như ông già Noel mà thôi. ” – Oscar như một ông “cụ non” ngây ngô.
“Hãy tin ông ấy để cháu không còn cô đơn.” - Đề xuất của Bà Hoa Hồng khiến Oscar suy ngẫm và thực hiện điều trước đây chưa bao giờ tin chuyện ảo tưởng. Nhưng cậu tin rằng nỗi cô đơn mong muốn được tỏa bày sẽ có ngày Chúa trời nhận được.
Oscar gửi thư cho Chúa trời kể lại hành trình một ngày trôi qua đầy rẫy những điều thú vị cậu chưa từng trải qua. Đồng hồ thời gian của cậu có chút khác biệt với những người khác. Nó đang quay nhanh điên cuồng. Chỉ ba giờ đồng hồ của người khác, nhưng với Oscar điều đó đã trải qua mấy năm. Chẳng mấy chốc cậu bé 10 tuổi đã trở thành chàng trai mười lăm, mười tám với những ước mơ lạ lẫm đầu đời, có mối tình đầu và có những điều bắt buộc phải đưa ra quyết định. Năm hai mươi, còn quá sớm nhưng Oscar đã có được “người vợ” đáng yêu – là cô bạn Peggy Blue. Nhưng khác với những người trưởng thành khác, Oscar chỉ “trẻ con” hơn những chàng trai hai mươi thật thôi. Nhưng khi người ta bốn mươi, năm mươi thì thật khác lạ. Người ta đành phải chia tay thứ vốn dĩ loài người nghĩ rằng “vẹn toàn”. Peggy Blue chia tay Oscar như cách cô bé chia tay làn da xanh nhợt nhạt của mình. Những thứ rời xa người ta giờ cùng một lúc khiến người ta cô đơn đến tột cùng. Để níu giữ điều đó, Oscar đã phải trốn chạy và đối diện với người bạn thân quen – bà Hoa Hồng.
Sau khi đã “tạm chấp nhận” và thấu hiểu bố mẹ của mình, Oscar đã cho họ đối diện mình để có thể trải qua tuổi 100 đầy cảm xúc. Và rồi sau tuổi 100, người ta được ngủ cả ngày dài cho đến ngày sau mà không còn bị đánh thức nữa rồi. Oscar đã đi và những lời nhắn gửi cho Chúa vẫn ở đó. Cậu đã đi nhưng nụ cười của một đứa bé 10 tuổi vẫn còn in đậm trong tâm trí của người đã theo dõi suốt mười hai ngày.
Dù là người rất chán chường cho những kết thúc buồn nhưng với lá thư Oscar gửi Chúa trời đã khiến tôi nghĩ đây cũng là một câu chuyện có hậu. Người ta không thể lựa chọn cách người ta sinh ra nhưng được chọn cách sống có ý nghĩa. Oscar đã làm lay động trái tim độc giả như tôi rằng mình phải “Dám làm điều mình chưa bao giờ nghĩ mình có thể”.
Cảm ơn tác giả với câu chuyện đầy tính nhân văn, đậm chất thơ và cảm xúc này. Chỉ mong rằng mình có thể sống như một đứa trẻ trong hình hài một người lớn giữa thế gian này mà thôi.
Bình Dương, ngày 17/09/2021
Hải Thụy
Nghe hay quá, chắc em sẽ mua đọc thử🥰